Đeo kính cứ tưởng ngây thơ nào đâu không phải. Thấy không có chuyện gì xảy ra, tôi chậm rãi cử động ngón tay, bắt đầu vén váy cô ấy lên,vò nó dưới lòng bàn tay, cho đến khi đầu ngón tay tôi chạm vào chiếc tất của cô ấy. Lúc đó tôi đã mong cô ấy quay lại và tát tôi vài cái, nhưng cô ấy vẫn tiếp tục như không có chuyện gì xảy ra. Tôi vuốt ve chân cô ấy thật chậm rãi, theo chuyển động tròn nhẹ, cảm nhận sự mềm mại của lớp lụa cho đến khi đột nhiên, chiếc tất kết thúc và tôi nhận ra làn da của cô ấy. Wow, tôi nghĩ, cô ấy chắc chắn đang mặc nịt tất. Đến đó, Cecilia đã phản ứng, cũng lén lút, cô ấy đưa tay đặt lên người tôi, với một cái siết chặt, cô ấy ra hiệu rõ ràng cho tôi biết rằng tôi phải dừng bước tiến của mình lại, nên tôi làm theo, rời đi, bữa tiệc kết thúc