Gặp phải gã quản lý đồi bại. Thỉnh thoảng tôi cũng thì thầm vào tai dì tôi hôn dì vì tôi thấy thương dì, dì cười và nói không, dì không xứng đáng, rằng nếu thấy có lỗi thì tôi nên hôn dì. Và tôi tiến lại gần, chậm rãi, xấu hổ và hôn nhẹ lên môi anh ấy, anh ấy cảm ơn tôi bằng nụ cười quyến rũ, và rồi anh ấy thực sự đẹp trai. Có những lúc anh ấy ăn tối với chúng tôi và không chịu rời đi nên tôi cũng thấy anh ấy đang ăn sáng, cầm tờ báo và anh ấy có mùi như vừa cạo râu. Anh ấy thực sự đẹp như thế đó bởi vì anh ta mặc một chiếc quần pyjama màu xanh nhạt và không mặc áo sơ mi hay áo phông, và anh ta là một người đàn ông rất cao và rắn chắc, với đôi vai rộng và đôi vai rất tròn trịa, khỏe mạnh, không có lông, làn da của anh ta tỏa sáng dịu dàng khi phản chiếu bắt anh ta của mặt trời.

Gặp phải gã quản lý đồi bại

Gặp phải gã quản lý đồi bại